Club Sharing
Club Sharing
Club Sharing
Would you like to react to this message? Create an account in a few clicks or log in to continue.
Club Sharing


 
HomePortalGallerySearchLatest imagesRegisterLog in

 

 Tuy`But'

Go down 
AuthorMessage
HuyenThoaiBuon
Member
Member
HuyenThoaiBuon


Number of posts : 74
Reputation : 0
Registration date : 2007-12-29

Tuy`But' Empty
PostSubject: Tuy`But'   Tuy`But' Icon_minitimeFri Jan 04, 2008 6:21 pm

drunken Tôi gặp nhóm các Em vào một buổi chiều trong quán ăn nhỏ ở Seoul, một cuộc gặp gỡ t́nh cờ và thú vị.
Tôi chuẩn bị về thăm nhà lần đầu tiên từ khi sang đây được 1 năm,
chiều hôm đó, trời hơi lành lạnh, giống như cái lạnh của mùa Thu, Cứ tưởng tượng đi xe, chạy dọc hai bên đường là những hàng cây vàng lá, hoặc vào công viên nh́n xác lá ngập lối đi, chung quanh chỉ thấy màu vàng, một màu vàng nâu ủ mùi ẩm mốc v́ sương đêm hay v́ những cơn mưa phùn, tôi cảm thấy tâm hồn như trầm lặng xuống, xen lẫn với những tâm trạng khó ḷng mà diễn tả được.

Đang miên man suy nghĩ cho chuyến về thăm nhà lần này, tôi chợt quay lại nh́n v́ một cơn gió lạnh ùa vào cùng với những tiếng cười nói rôm rả bằng tiếng Việt của một nhóm trẻ, có ba cô gái và một thanh niên.
Điều làm tôi ngạc nhiên là họ xưng « mày- tao » với nhau, dù trai hay gái, ngạc nhiên tiếp theo là kèm những tiếng "đệm" trong khi nói, mà lúc đầu nghe, tôi cảm thấy hơi khó chịu.
Từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, v́ cô bé, ngồi kế bên tôi, là người chủ động nhất trong nhóm, em cười nói huyên thuyên với chúng bạn và gọi đồ ăn bằng tiếng Hàn bập bẹ đệm vài tiếng Việt, cộng thêm chỉ trỏ ra dấu, làm cả bọn cười nắc nẻ. Tôi cũng bật cười theo v́ lối nói dí dỏm đó, chợt em quay sang hỏi tôi
" Chị biết nhiều tiếng Đại Hàn à?" Tôi mỉm cười gật đầu 1 chút thôi.
Sau vài câu xă giao, em giới thiệu tôi với những người bạn của em , BI, BINK.... HEC và YUHEL tên của em, vẫn biết là biệt danh nhưng tôi cũng không thắc mắc hỏi, v́ cảm thấy cũng hay hay.
Quan sát cách nói chuyện của nhóm, tôi khám phá 1 điều , tiếng ''đệm’’ chỉ là cái « mode » của nhóm, có thể dùng để phân biệt với những lớp trẻ khác, v́ nhóm không văng tục như mọi người thường dùng mà chỉ đệm cho câu nói thêm phần tiếu lâm, dí dỏm.
Màn đêm đă buông xuống trên thành phố Seoul, tôi định đứng lên ra về th́ em quay sang tôi hỏi
Chị có muốn đi chơi với tụi này không ?
Thoáng thấy sự vui vẻ, mời gọi của nhóm,...Thay v́ từ chối, tôi lại mỉm cười gật đầu , hơn nữa, ngày mai là hạn chót nghỉ ngơi để sáng mốt tôi trở về lại VN, đồ đạc của tôi không nhiều, quà tặng cũng đă mua xong, tôi có dư thời gian để ngủ bù mà khỏi phải lang thang.
Suốt một đêm, em và cả nhóm dẫn tôi từ hộp đêm này đến hộp đêm khác.
Mặc dù chỉ hơn các Em vài tuổi, nhưng tính tôi vốn trầm và ít nói, có vài người bạn c̣n gọi tôi = người khó tính nữa á Crying or Very sad
nhưng hôm đó ngược lại, tôi đă ḥa nhập vào nhóm, nói đủ thứ chuyện, trên trời dưới đất, chuyện tiếu lâm, chọc phá nhau,
chẳng hạn, trong lúc Bi và Bink hôn nhau, 3 người c̣n lại, chống tay lên cằm, nh́n chăm chăm 2 người đang hôn, chừng buông nhau ra, vừa chưng hửng, vùa thẹn thùng, rồi cả bọn bật lên cười ngặt nghẽo, tôi đă cười hồn nhiên theo sự hồn nhiên, trẻ trung của nhóm, cả bọn vẫn nhớ sự hiện diện của tôi, nên trong cuộc náo nhiệt vẫn có sự quan tâm dzành cho tôi nhiều hơn.
Tôi được dịp quan sát em kỹ hơn, Em khoảng 17, 18 tuổi, dáng người mảnh khảnh, tóc ngắn, uốn dợn cong, điểm thu hút là đôi mắt của em, có thể sau những ngày ngủ không đủ, nên thâm quầng, trong đôi mắt chất chứa những u buồn, nhưng vẫn không giấu được vẻ lém lĩnh, ngây thơ.
Một điều quan trọng, ngoại trừ biết tên của tôi để dể xưng hô, tuyệt nhiên, không ai hỏi tôi ở đâu ? Làm ǵ ? Bao nhiêu tuổi ? Theo lịch sự, tôi cũng không hỏi ai. Đó là điểm mà tôi thích cả nhóm,
và đó cũng là điều tôi thắt mắc không hiểu các Em sang đây bằng cách nào? dzu học chăng?...v́ tuổi đời các Em c̣n khá trẻ, kết hôn th́ không thể nào rối,.....
và tôi muốn nói cùng các em, Tôi hiểu tâm trạng của các em, tôi hiểu sự nổi loạn của tuổi trẻ bằng cách này, hay bằng cách khác.
Các em muốn bứt phá những xiềng xích vô h́nh của xă hội, của hoàn cảnh, đă trói buột,
Tôi cũng cám ơn các em đă cho tôi một đêm thật tuyệt vời, một đêm cười ngả nghiêng, đă giúp tôi thoát khỏi sự ưu tư và phiền muộn trong cuộc sống. clown


Last edited by HuyenThoaiBuon on Sun Feb 24, 2008 9:28 am; edited 1 time in total
Back to top Go down
HuyenThoaiBuon
Member
Member
HuyenThoaiBuon


Number of posts : 74
Reputation : 0
Registration date : 2007-12-29

Tuy`But' Empty
PostSubject: Tuy`But'   Tuy`But' Icon_minitimeThu Jan 10, 2008 4:40 am

Viết Thay Anh...
Có những lúc, biết một tâm sự của ai đó, hiểu một ai đó nhiều quá, nhiều hơn cả chính ḿnh nữa, th́ đó thật sự chẳng phải là một điều hay ho ǵ ...
Ḿnh biết chắc là thế, thế mà ... cuộc sống th́ vẫn cứ hay quái ác, đem những điều biết chắc là không vui sẽ đến ... cố lắm, cố tránh lắm, mà sao cứ như các v́ sao Chổi trên trời hay va vào nhau, sáng lên ... rồi tắt ngắm ở một nơi nào đó, mà khi nó sinh ra nó biết là sẽ có một ngày nó tới thôi ... Không ngờ, nhanh đến vậy ?

Tôi gặp HoSeong cách đây 2 ngày, trông anh phờ phạc đến ră người. Gương mặt hốc hác đến dzễ sợ , đôi mắt sâu hoắm mất vẻ tinh anh của một người đàn ông vừa mới qua tuổi ba mươi , hai g̣ má xương xẩu nhô hẳn ra ngoài , nên gương mặt của anh trông thật u buồn và lạnh lùng .
Cái nguyên nhân đă tạo cho Anh một h́nh thể như vậy , chỉ có thể tóm vỏn vẹn trong hai chữ t́nh tiền .
Như đa số đàn ông về Việt Nam cưới vợ , HoSeong cũng gặp phải những t́nh huống éo le , chiếc bẫy t́nh đă sụp xuống vội vả , để giam hăm cuộc đời của một thanh niên đầy sinh lực và khá điển trai.
Qua lời giới thiệu của bạn bè , Hoseong đă về VN gặp Lệ , và quyết định làm đám cưới trong thời gian một tháng anh lưu lại Saigon. Gia đ́nh cản ngăn viện dẫn lư do là anh đă quá vội vàng , anh bỏ mặc ngoài tai và cho đó là tiếng sét ái t́nh , th́ một ngày hay một tháng hoặc một năm t́m hiểu có khác ǵ nhau. huống ǵ lại ở xa tận đâu đâu ấy ,...
Một vài người bạn tôn thờ chủ nghĩa độc thân , th́ khuyên anh đừng vội lập gia đ́nh sẽ bị cột ràng vào bổn phận thiếu tự do vui chơi theo sở thích , anh cười khỏa lấp và bảo rằng đă chán ngán cuộc sống bôn ba và mơ ước một mái gia đ́nh tràn đầy tiếng cười của trẻ thơ .
Đám cưới được tổ chức khá rầm rộ theo lễ cưới Đông Tây , anh súng sính trong vai tṛ chú rể bên cạnh một cô dâu khá tươi mát, miệng lúc nào cũng tươi cười duyên dáng , nói năng nhỏ nhẹ nhu ḿ ,nh́n cô lúc nào cũng ra vẻ thuyền quyên xin tựa dưới bóng tùng chở che...
Tôi được anh cho xem cuộn phim đám cưới , trong ḷng cũng nôn nao và mừng thầm cho Anh đă chọn được cho ḿnh được một cô vợ tuyệt vời,... cùng là người vn tôi cũng mừng cho Lệ v́ đă t́m được một người chồng như ư,.... có lẽ là đồng hương nên tôi thấy Lệ rất dzễ thương và dzễ gần gủi.
Tôi cầu chúc cho 2 người có 1 thiên đường với tràn đầy t́nh yêu và hạnh phúc,....
Nhưng... chỉ sau vài tháng khi Lệ đặt chân đến Seoul , Hoseong đâm ra ít nói , thậm chí trốn tránh mọi người , trong đó có cả tôi....
Anh sống khép kín bên cạnh cô vợ mới , cô lập hẳn với thế giới bên ngoài ,
ngoài giờ làm việc , tôi ít thấy anh lai vảng lại những nơi công ty hay tụ tập . Thế rồi câu chuyện tưởng đâu suông sẽ , anh lại tự lột xác ḿnh để ḥa nhập vào hoàn cảnh mới,...
dzạo đó tôi cũng được chuyển sang côngty khác làm việc,... cách không xa lắm , nhưng tôi ít có dzịp gập anh và Lệ hơn....
tôi gặp lại anh... giật ḿnh v́ sự thay đổi quá rỏ rệt , vẻ trào phúng trong anh đă biến mất , đứng đối diện với anh tôi cảm nhận được giấc mơ êm đềm mà anh hằng mơ ước đă không thành hiện thực , mà lại thay vào đó là những cơn ác mộng chập chờn từng đêm kéo đến đày đọa tinh thần và thể xác của anh !

mổi tay wa'...hôm nay tới đây thui Arrow


Last edited by on Tue Jan 22, 2008 11:50 pm; edited 3 times in total
Back to top Go down
HuyenThoaiBuon
Member
Member
HuyenThoaiBuon


Number of posts : 74
Reputation : 0
Registration date : 2007-12-29

Tuy`But' Empty
PostSubject: Viet'Thay Anh   Tuy`But' Icon_minitimeSat Jan 12, 2008 11:24 pm

tiếp theo....
Chuyến máy bay Viêtnam Asiana đến từ Sàig̣n đă đáp xuống phi trường InCheon đúng theo giờ dự báo. Qua nhiều lớp kính dày đặc bên trong , Lệ hồi hộp pha lẫn chút nôn nao, theo bước một chị hành khách Việt mà cô đă được quen trên máy bay, đến cửa kiểm soát tŕnh chiếu khán để hoàn tất thủ tuc nhập cảnh , và sau đó đến khu nhận hành lư để nhặt lại cái valise nặng nề của ḿnh. Tuy Lệ biết rất rỏ HoSeong đang đứng ngoài cửa để chờ , nhưng không thể nào trấn an được nỗi lo lắng hồi hộp trong ḷng . Quay quẩn giữa cái không gian mênh mông với lắm chân người , cái nôn nao gặp lại cũng như cái kỳ vọng khám phá một thế giới mới mà Lệ đă mơ ước từ lâu, cái nguyện vọng xuất ngoại đă được thỏa măn.
HoSeong đến như một cứu tinh , đưa tay ra cứu vớt đời nàng , đă biến giấc mơ lấy chồng ngoại quốc của Lệ thành sự thật , nàng muốn quên ... quên đi gương mặt hống hách của Thủy cô bạn cùng xóm , khi xênh xang mang cái lớp son ngoại quốc về thăm lại quê nhà. Thủy rời VN theo chồng chỉ mới có ba năm mà đă như lột hẳn cái lớp da sần sùi nham nhám của cô cóc , ngôn ngữ được sinh sản với hai luồng hơi Hàn Việt , không biết cô phát âm có đúng không... ya ... Anio ... ô dọc ... làm cho bà con trong xóm lao động cứ trố mắt ra mà nh́n một cách thán phục. Lệ nhất quyết rồi mà , qua đây Lệ sẽ học tiếng HQ cho thật giỏi , để lỡ mai mốt có về gặp lại Thủy tại cái xóm nghèo tơi tả kia , Lệ sẽ xổ tiếng Hàn như gió xem ai đó có hiểu hay không ?
Vừa đẩy valise ra khỏi cửa , Lệ đảo mắt nh́n xung quanh và gặp Hoseong đang đưa tay vẫy vẫy , suưt nữa Lệ nh́n chẳng ra chàng , trông HoSeong ăn vận thật sơ sài , chiếc áo khoác ngoài màu xanh đậm với chiếc quần jean hơi bạc màu , không phải là một bộ âu phục với chiếc sơ - mi có thắt cà- vạt mà Lệ thường hay tưởng tượng trong đầu vài tháng nay. Nhưng sự vui mừng gặp lại đă đánh tan thành kiến bên ngoài, Lệ chạy vội đến ôm chầm lấy HoSeong , những giọt nước mắt chân t́nh trong phút giây gặp gỡ được dịp ồ ạt tuôn tràn , HoSeong xiết chặt Lệ trong ṿng tay , bốn tháng nhớ nhung dài đăng đẳng , chỉ có im lặng... mà nói được nhiều điều muốn nói...
Trên đường trở về nhà , Lệ ngồi bên cạnh Hoseong trong chiếc xe hơi bóng nhoáng màu rượu chát , chiếc xe chạy phom phom thật êm ả trên lộ lớn , mang đến cho Lệ một cảm giác thật dễ chịu , Lệ đưa mắt nh́n cảnh vật hai bên đường , cái ǵ cũng mới mẻ lạ lùng đối với nàng , Lệ liên tưởng đến những đoạn phim HQ, những lúc chàng trai đưa cô gái lên đồi ngắm trăng , hay những lúc ông chồng d́u vợ vào dùng bữa cơm tối trong các tửu lầu , có bồi bàn phục thị....
HoSeong đổ xe vào lề và tắt máy , trông anh lăng xăng với gương mặt đầy hớn hở , vội vă đến mở cửa xe cho Lệ bước xuống , HoSeong ṿng qua cốp xe mang hành lư của Lệ vào vai và xách trên tay , chàng nở nụ cười thật tươi vui.....
Mời bx lên nhà!,...
Lệ e thẹn gượng cười lại với chồng , nh́n thấy căn phố thật giăn dị , Lệ nghĩ thầm , bước qua cánh cửa này ... xem như cuộc đời của ḿnh kể từ bây giờ bắt đầu thay đổi , có thể sẽ không như ư ḿnh mong đợi , nhưng ... đang đi song song bên HoSeong , bước chân Lệ bỗng nhiên chùng lại , một chút ǵ đó đang len nhẹ trong tâm hồn của nàng , Lệ muốn được dấu mặt để khóc một ḿnh , hầu xóa đi những h́nh ảnh mà nàng đă tưởng tượng trong mấy tháng nay....
Arrow *//*//
Back to top Go down
HuyenThoaiBuon
Member
Member
HuyenThoaiBuon


Number of posts : 74
Reputation : 0
Registration date : 2007-12-29

Tuy`But' Empty
PostSubject: Viet'Thay Anh   Tuy`But' Icon_minitimeTue Jan 15, 2008 8:31 am

tiếp theo....
Vừa bước ra khỏi thang máy, anh thở dài ngao ngán , cơn mệt mỏi như chợt ùa kéo đến đổ ập vào cùng lúc , Hoseong uể oải đưa tay bấm chuông ,... Cánh cửa vừa bật ra , cảnh tượng trước mắt như một bức b́nh phong đang dàn dựng để chuẩn bị cho vỡ bi hài sắp vào màn tŕnh diễn
Lệ dững dưng như không có sự hiện dziện của Anh ... hững hờ như chẳng có việc ǵ xảy ra
Thôi tới giờ em phải sửa soạn đi làm rồi .
Vừa nói xong , Lệ quay lưng bước đi vạ pḥng , để lại trong ḷng Hoseong một nỗi buồn mênh mang. anh từng bước nhẹ nhàng vào pḥng thay quần áo,
Bên ngoài Lệ đă khoác manteau vào người , vói tay quơ chiếc sắc da , thấy Hoseong ra , nàng ngó lờ bước nhanh ra cửa , động tác khá quen thuộc , Lệ sợ phải nghe Hoseong giảng thêm về triết lư sống cũng như làm 1 người vợ ngoan hiền , những câu lải nhải của Hoseong thật quá nhức đầu , cái triết lư cùn ấy đâu có đẻ ra được miếng cơm manh áo để nuôi sống ḿnh chứ , không có tiền làm sao có thể có được những vật chất nhu cầu đ̣i hỏi hàng ngày ,
Lệ nghĩ đến bộ phim HQ đang xem dỡ dang , không biết anh chàng Jo-Heo-Minh sẽ phản ứng ra sao khi đă phát hiện được những vụng trộm của vợ ḿnh ... , tối nay ḿnh sẽ về xem tiếp , bây giờ phải chạy mau lấy Métro đi cho kịp giờ ....
Lệ đi rồi, Hoseong gieo ḿnh xuống ghế , cặp mắt nh́n thẳng lên trần nhà , nóc vôi màu trắng bóng phản chiếu lại nỗi buồn đang gậm nhấm trong ḷng anh ,
dzĩ văng hiện về trong tâm trí như một cuộn phim ngược ḍng đang quay chầm chậm , đưa đẩy hồn HoSeong buông thả để bắt nhịp với h́nh ảnh của Lệ khi đặt chân đến Seoul.
Ḥa ḿnh với cuộc sống mới bên cạnh chồng ,
Lệ mau chóng t́m lại cho ḿnh sự thăng bằng trong tinh thần , nỗi nhớ nhung về quê hương , về những người thân ở bên nhà cũng dần dần tan biến . Sau một vài tuần làm quen với những góc phố gần nơi ḿnh cư ngụ , Lệ đă bắt đầu có thể tự đi một minh đến những nơi xa hơn , bằng những tuyến đường xe điện ngầm hay xe bus chằng chịt như cái màng nhện ở thủ đô này.
Hoseong cũng mừng thầm , chính chàng cũng không ngờ Lệ lại ḥa đồng mau chóng như vậy , anh bắt đầu t́m nơi để xin cho Lệ theo học tiếng HQ tại các trung tâm vừa công lẫn tư , mỗi chiều về Hoseong lại bỏ ra vài giờ để kèm thêm cho Lệ , chàng mong Lệ sẽ hiểu biết thêm nhiều về nền văn hóa của quốc gia ḿnh đang cư ngụ.
5 tháng sau , th́ Lệ bắt đầu gắt gỏng , hờn giận bâng quơ , Hoseong phải cố gắng t́m lời để an ủi vỗ về . Có đêm nghe Lệ khóc nho nhỏ , Anh cũng chẳng hiểu nguyên nhân , theo gạn hỏi măi , Lệ chỉ lắc đầu im lặng.
Ôm Lệ trong ṿng tay... mà sao cái cảm giác như càng ngày càng xa cách ,
tiếng thổn thức thỉnh thoảng bất chợt về trong canh khuya lại càng làm cho Hoseong khó hiểu , Anh cố gắng để vun đắp t́nh yêu cho thật đầy ,hy vọng Lệ sẽ t́m được nụ cười , đôi lúc Anh nghĩ thầm chắc Lệ quá nhiều lo lắng với vai tṛ mới.. , nên đâm ra buồn bực , thôi th́ ... ḿnh cần phải thông cảm và gánh lấy tất cả trách nhiệm , với những đổi thay trong cuộc sống của Lệ. Chỉ vỏn vẹn vài tháng từ một cô gái nhí nhảnh tự do , bỗng chốc như một làn gió thổi đến thật lẹ ,Lệ phải tuần tự nhận lấy vai tṛ của một người vợ...
Nghĩ vậy , Anh lại càng yêu Lệ nhiều hơn , Anh mừng thầm là ḿnh đă chọn đúng mẫu người để song song chung bước với ḿnh cả một quảng đường đời.
Quả thật , cái định nghĩa của cuộc đời chẳng phải là một mớ lư thuyết suông , mà phải va chạm vào , ta mới cảm nhận được cái vị ngọt đắng của nó.......
càng ngày Lệ càng hay càu nhàu về tiền bạc chi tiêu trong nhà , bữa ăn đơn giản đến mức tối đa , Lệ bắt đầu phê b́nh số lương cố định của chồng. Hoseong vẫn thanh thản với những t́nh huống mới,
Anh cứ nghĩ Lệ đă làm vợ ,nên tiết kiệm với những khoảng sinh hoạt trong nhà là đúng, Anh cố gắng bỏ hút thuốc , trên bàn ăn cũng hiếm hoi những chai rượu chát mà ḿnh ưa thích , tuy không bao nhiêu , nhưng v́ muốn làm đẹp ḷng Lệ , Hoseong có thể buông tất cả , anh tránh né sự mời mọc của bạn bè , ít đi rong rong , dành nhiều thời giờ ở nhà để vui với vợ hơn, Hoseong cứ nghĩ hạnh phúc sẽ không bao giờ nỡ bỏ rơi ḿnh , khi chính ḿnh đang nắm nó trong tay ......
Arrow....
Back to top Go down
HuyenThoaiBuon
Member
Member
HuyenThoaiBuon


Number of posts : 74
Reputation : 0
Registration date : 2007-12-29

Tuy`But' Empty
PostSubject: Viet'Thay Anh   Tuy`But' Icon_minitimeWed Jan 23, 2008 12:48 pm

Arrow tt...
Tiếng nước xối xả vang lên từ trong nhà tắm, làm tan biến đi cái tĩnh lặng của ban đêm, tiếng đánh răng, tiếng lạch cạch của những vật dụng va chạm vào nhau, tuy nhẹ nhàng nhưng cũng vang lên rỏ mồn một trong đêm khuya. Nằm trong pḥng, Hoseong theo dơi từng động tác của vợ, h́nh như anh chẳng bỏ một cử chỉ hay tiếng động nào, kể từ lúc Lệ mở cửa bước vào nhà . Đưa mắt nh́n đồng hồ, đă hơn 12h đêm, trong ḷng Hoseong mang mang một chút muộn phiền, ngày nào cũng vậy, đêm nào cũng thế , đă hai năm nay có ǵ thay đổi đâu, Lệ càng ngày càng tỏ ra tránh đối diện mặt chồng, Hoseong cũng ráng cố gắng để tạo thêm cơ hội tṛ chuyện riêng với Lệ, nhưng mỗi ngày cái khoảng cách càng rộng hơn, và sự e dzè ngượng ngập lại đè nặng lên t́nh cảm của hai người.
Lệ nhè nhẹ đi ra pḥng khách, nàng bật truyền h́nh và nằm dài trên sofa để xem tiếp cuộn phim đă xem dỡ dang, cái không khí hồi hộp diễn tiến câu chuyện đến hồi gay cấn, th́... Hoseong xuất hiện với ly nước mát cầm trên tay, anh khẽ nói....

Em đă dùng cơm chưa? Anh chờ em về cùng ăn ,
Em no rồi.
Lệ trả lời một cách hời hợt, cặp mắt nàng vẫn không rời màn ảnh, trong phim hai nhân vật chính đang căi cọ đến lúc cao độ, tinh thần nàng đang tập trung vào những lời đối thoại, nên h́nh như đă quên mất sự hiện diện của chồng bên cạnh. Đến lúc cảm nhận được bàn tay Hoseong đang ve vuốt chân nàng, Lệ lập tức co người ngồi hẳn dậy, nhích ra chừa một khoảng cách nhỏ giữa hai người. Hoseong hụt hẩng trước cử chỉ của Lệ, nhưng anh không ngạc nhiên v́ đă vài tháng nay Lệ luôn luôn trốn tránh những va chạm xác thịt cùng anh. Tuy biết vậy, anh vẫn rướn người qua choàng lấy vai Lệ để kéo nàng sát vào ḷng ḿnh và thỏ thẻ bên tai nàng:
Sao em cứ né tránh anh hoài vậy, đêm nay ch́u ư anh chút nha bà xă !
Lệ kháng cự một cách mạnh mẽ, nàng dùng sức để vuột khỏi tay chồng.
Em xin anh, đừng ép em. Hôm nay em rất mệt.

Nh́n gương mặt lảnh đạm thờ ơ của Lệ, Hoseong rút tay lại và cầm ly nước uống cạn, anh nghe như môi ḿnh mặn đắng, vị cay xé trên đầu lưỡi mang mang chất đắng của men rượu đời, hay là mùi độc dược để thiêu hủy mầm sống của hy vọng, của hạnh phúc mà ḿnh cố công xây đắp.

Em có ǵ khó nói phải không? Cứ nói thật với anh đi, chúng ta sẽ t́m cách giải quyết, em có đầy đủ mọi quyền để quyết định tương lai của ḿnh, đừng sống gượng ép, sẽ làm khổ cho em mà thôi, Lệ à...

Không, không có ǵ, em muốn đi ngủ.
Nói xong, Lệ bấm nút tắt truyền h́nh và vội vàng bỏ đi vào pḥng bên cạnh

Đêm buồn nhập cuộc với men cay
Ai đă v́ ai đắp mộng đầy
Gió hỡi ! Về lay chi nỗi trống
Cho làn khói mỏng hững hờ bay

Hoseong buông ánh nh́n ra bầu trời tối đen không ánh trăng sao, một nỗi buồn mênh mang chợt đổ ập đến vây lấy anh, ánh đèn đường vẫn sáng, nhưng không đủ rộng để lan tỏa lên cao, và Seoul... trước mắt anh cũng vẫn là một băi sa mạc không dấu chân người, Hoseong cảm thấy khô khốc, môi khan khát nứt nẻ những yêu thương, anh nghe ran rát trong cuống họng, cố lê lết bươi t́m một chút nước cô đọng lại từ những cơn mưa nhỏ hay những hạt sương khuya, hai tay chới với đào xới , đào xới trong tuyệt vọng !.....

Cho tới bây giờ , vài hôm trước tôi t́nh cờ gập lại anh,... tôi sững người khi biết được anh và Lệ đă chia tay,... anh nh́n tôi như t́m ở nơi tôi một cái cảm thông , một sự chia sẽ mà chính anh cũng biết là không thể nào cứu vảng được nữa,....
tôi rươm rướm nước mắt , biết phải khuyên anh làm sao,...không biết dzùng lời lẽ ǵ để an ủi anh trong lúc anh thất vọng nhất,....cũng có lúc tôi nghĩ sẽ t́m gập Lệ với hy vọng nói Lệ hăy suy nghĩ lại , nhưng tôi biết bây giờ th́ đă quá muộn,... muộn lắm rồi,!!

Tàn rồi một mảnh trời thu
Hỏi em có được thoát tù hay chưa ?
Khi ḷng vẫn ngập gió mưa
Tủi hờn xối xả đổ bừa xót xa ,


Ḍng đời như con nước vô t́nh,... pale
Back to top Go down
HuyenThoaiBuon
Member
Member
HuyenThoaiBuon


Number of posts : 74
Reputation : 0
Registration date : 2007-12-29

Tuy`But' Empty
PostSubject: Me.   Tuy`But' Icon_minitimeTue Jan 29, 2008 8:36 am

Hồi nhỏ, ở lớp tiểu học, có lần tôi được Cô dạy một bài học thuộc ḷng sau....

Đêm khuya giấc điệp mơ màng
Ḱa ai săn sóc bên giường của tôi,
Giấc sinh chợt tỉnh bồi hồi
Ḱa ai bế ẳm, ḱa ai dỗ dành
Ấy là công mẹ sinh thành
Làm con phải hiểu phận ḿnh làm sao!

Có lẽ lúc đó tôi c̣n quá ít tuổi nên học cho thuộc bài nầy cũng đă rất khó khăn... Tuy cố gắng học thuộc để trả bài lấy điểm , nhưng tôi cũng không hiểu ǵ về những ư ẩn chứa trong những câu thơ lục bát nầy... Tôi mơ hồ hiểu đây là một bài thơ ca ngợi người Mẹ của ḿnh, người Mẹ sớm tối v́ con, lo cho con từ miếng ăn giấc ngủ... Thế nhưng, khi tôi đă trưởng thành, xa quê nhà rồi , tôi mới thấy hết được cái ư nghĩa của t́nh Mẹ đối với con như thế nào.

Hèn chi trong tục ngữ ca dao ViệtNam ta cũng đă có câu:
Lên non mới biết non cao,
Nuôi con mới biết công lao mẫu từ!

Người VN thường ít khi bày tỏ t́nh thương mẹ theo kiểu người Tây phương. Thậm chí cũng chẳng bao giờ ngó ngàng ǵ đến sức khỏe hay để ư Mẹ ḿnh muốn ăn ǵ, thèm thứ ǵ và cũng chẳng bao giờ cho Mẹ quà cáp khi đi xa về.....
Thường th́ chỉ mua quà cho Vợ , Chồng hoặc Con mà quên bẳng rằng Mẹ ḿnh cũng cần được an ủi...
Ôiii! càng về già ta mới càng thấm thía và mới thấy hết được những suy nghĩ của người có tuổi....
Người ta ví von rằng : Đời người ta được biểu diễn bằng một đường Parabol, giống như một ngọn đồi, mới sanh ra là bắt đầu leo lên đồi. Đến 50 tuổi là đến đỉnh đồi. Từ đó là ta bắt đầu xuống dốc phía bên kia ngọn đồi. Gần cuối con dốc đó là tuổi già. Những ư nghĩ và thèm muốn trong tuổi ấy cũng giống như con nít vừa sanh ra đến 10 tuổi. Cho nên mới có câu: "Người già bằng con nít" là vậy.....
Khi người Mẹ già thấy con ḿnh đi đâu về mà có món quà nhỏ , tuy chỉ là cái bánh ngọt hay một ít trầu cau cho Mẹ... Người mẹ già sẽ vui sướng như đứa trẻ được quà! Cái tâm lư đó khi ḿnh c̣n trẻ không ai tưởng đến cả!
Bây giờ, khi xa Mẹ bao nhiêu năm mà không thể nào về VN một lần thăm Mẹ, mới thấy hết được, cảm hết được những nghẹn ngào !
Ai cũng có một người Mẹ và chỉ biết có mẹ ḿnh lo cho ḿnh mà không, hay ít khi lo ngược lại.
Đă bao nhiêu năm rồi kể từ khi ai đó định cư ở ...... tongue, có lần nào về lại VN để hôn má Mẹ chưa nhỉ!...

Cách đây hơn 1 năm, nhân ngày Mẹ , tôi có làm 1 bài thơ "Suối Nguồn" để tặng Mẹ
ấy thế mà Mẹ tôi vui và hạnh phúc biết bao.... làm tôi cũng lâng lâng thấy sung sướng, hihii
Mẹ tôi sinh 3 đứa con, chúng tôi vụn về lắm về mọi thứ , nhưng đều được Mẹ hănh diện là những tác phẩm ưng ư nhất của bà.... thế mới biết t́nh Mẹ bao la biết dường nào! sunny

Nhân đây, tôi muốn nói với những ai đang c̣n Mẹ và, hạnh phúc hơn nữa là đang được gần mẹ rằng...
''Chẳng có ǵ quư giá hơn khi ḿnh đang có một người đàn bà hy sinh cả cuộc đời cho ḿnh, không đ̣i hỏi phải đền bù, phải trả công lao....
Hăy trân trọng và giữ ǵn một món quà trân quí ấy, v́ nó cũng có thể vuột khỏi tay ḿnh bất cứ lúc nào"
Đối với những ai đang phải bôn ba xứ người " Cứ nghĩ rằng ḿnh đang là những đứa con bất hiếu dzù ḿnh đang làm đầy đủ bổn phận về tài chính cho những người thân ở quê nhà!
Hăy nh́n lại ḿnh và hy vọng một ngày không xa ta sẽ về ôm hôn Mẹ, xiết thật chặc cái ước mơ của nhiều người thiếu may mắn hơn ḿnh"

Mấy hôm rồi có lẽ
Tôi ngồi đếm sương đêm
Từng chiếc lá bên thềm
Vẫy tay chào thân mẹ

Bao đêm rồi quạnh quẻ
Nghe tiếc nuối vô vàng
Bao ngày tháng đi hoang
Của một thời tuổi trẻ

Xa rời ṿng tay mẹ
Tôi lưu lạc quê người
Nhưng không sao quên được
Từng thửa ruộng bờ tre

Quê nhà tôi xa lắm
Ở tận nửa ṿng quay
Có mẹ mong đêm ngày
Về đứa con xa xứ

Tôi vẫn là lử thứ
Nơi xứ lạ quê người
Vẫn tháng ngày chật vật
Trả ḥai nợ áo cơm

Thêm một mùa xa xứ
Tôi lại đếm ngày về
Xin mẹ chờ con nhé
Con sẽ về mẹ ơi

Nhân dzịp này tôi xin Chúc Mẹ của ai đó luôn có nhiều.:. Like a Star @ heaven Niềm vui , Khỏe mạnh & Hạnh phúc Like a Star @ heaven.

Mến tặng...Ops ChiềuĐông bài này nha!...
thấy U khóc Mẹ hoài á!... cat hihii
Back to top Go down
HuyenThoaiBuon
Member
Member
HuyenThoaiBuon


Number of posts : 74
Reputation : 0
Registration date : 2007-12-29

Tuy`But' Empty
PostSubject: Re: Tuy`But'   Tuy`But' Icon_minitimeSun Feb 03, 2008 4:29 am

Cây Me Nhà Ông Hàng Xóm

Không biết từ bao giờ cây me sau vườn nhà ông hàng xóm đă thu hút tôi. Cây me này cũng như những cây me khác, không có ǵ đặc biệt.... Nhưng không biết v́ sao, mỗi lần đi ngang qua nhà ông hàng xóm là tôi có một cảm giác lâng lâng khó tả....Một cảm giác rất thân, rất gần, rất cảm động....Nhưng nó cũng rất âm thầm và kín đáo....
Cái cảm giác mà nó cứ ầm ĩ trong tim , trong tâm trí tôi. Tôi cũng không rơ cây me đă có từ khi nào, nhưng khi tôi bắt đầu hiểu biết chuyện th́ nó đă có đấy,... Dường như sự hiện diện của cây me nhà ông hàng xóm như là một món quà chỉ dành riêng cho tôi mà thôi.....Hầu hết, một thời niên thiếu của tôi đều nằm quanh gốc me này.
Năm tôi 10 tuổi, cây me đă sừng sững vương ḿnh dưới ṿm lá xanh um, ḷa x̣a, mát rượi, bên cạnh ngôi nhà cửa xanh rêu phủ và lúc nào cũng khóa kín. Trên cửa với hai hàng chữ và một h́nh vẽ. H́nh vẽ là một bàn tay phải đang chỉ ngón trỏ vào phía trong nhà , Trong hai hàng chữ, tôi chỉ đọc được có một hàng, hàng trên, đó là "Vô Phận Sự Cấm Vào" C̣n hàng kia là những chữ thật khó hiểu, tôi đọc chẳng được. Sau này, tôi nghe mẹ tôi nói đó là tiếng Tây.
Cây me mà tôi kể,... nó có lớp vỏ mầu xám đen, nứt nẻ, có rất nhiều vết dao bầm chồng chéo lên nhau và nó có cả một gốc đinh bù-lon lớn mắc theo sợi giây phơi quần áo,...Căn cứ trên những vết dao, vết nứt, và cả vết cây đinh bù-lon đă bị cây me nuốt chửng gần hết chỉ c̣n lại cái chót cũng đủ cho tôi thấy cây me đă trải qua không biết bao nhiêu là trận mưa gió.....
Hồi ấy, tôi là một đứa trẻ luyến nhất xóm. phải nói tôi là một con bé , tinh nghịch nhất xóm. ... Nhưng tôi vẫn không dám bén mảng lại gần gốc me này....Lư do đó là v́ tôi sợ...
Tôi sợ những lời đồn,... lời dọa của mấy đứa bạn trong xóm đă làm tôi chùn chân trước sự hiện diện của khu vườn vắng người trông nôm,.... Tôi nghe người trong xóm kể, cứ mỗi đêm, trên gốc me, họ thấy bóng một cô thiếu nữ với mái tóc dài thả lơ lững và cái đầu th́ gục xuống affraid ...
Cô gái đang treo trên sợi giây tḥng lọng, treo ṭn ten trên một cành cây me,... Họ nói rằng gia chủ là một người phù thủy chuyên đi t́m những người con gái c̣n trinh để về giao hợp xong rồi giết treo trên cây.
Họ nói như thế là v́ họ nh́n ông với dáng người nữa Tây nữa ta với đôi mắt sâu thăm thẳm như cố t́nh thu hút hết mọi ánh mắt soi mói của những người hàng xóm ....
Họ c̣n thêu dệt thêm rằng trong nhà ông có rất nhiều thây ma và xát chết,... Cũng có nhiều người kể ra những chuyện huyền thoại về cây me,... về ngôi nhà suốt ngày cứ đóng cửa im ỉm kia.
Bởi vậy, không một ai dám bén măng lại gần nhà ông ấy cả.

Chủ nhân của ngôi nhà có cây me huyền thoại kia là ông Tường,... một người đàn ông độ khoảng ngoài năm mươi. Nghe nói ông Tường là người Tây lai.....Ông có mái tóc bồng bềnh rất văn nghệ, mũi cao, càm rộng, mắt to và sâu, dáng người dềnh dàng nhưng gọn, người rất điển trai.... Ông Tường không vợ, không con, ông chỉ sống một thân một ḿnh bên căn nhà lớn và mảnh đất rộng với vườn trái cây......
Ông Tường sống bằng nghề đào giếng và đúc bi giếng cho những người trong xóm, trong làng.
Nghe mẹ tôi kể, lúc ông Tường c̣n trai trẻ, ông rất đào hoa và có nhiều biệt tài....Ông học tiếng Tây rất giỏi và là một người có hoa tay về hội họa.... Những giếng dzo ông đào, nước uống ngọt và không bao giờ thiếu nước trong mùa khô....
Nhưng mấy năm gần đây do sự già yếu , những người thuê ông đào giếng thưa dần và thưa dần....Nên ông đâm ra chán nản và thường bỏ nhà đi rong, đi uống rượu. Ông vốn không bạn, nên ít người viếng thăm,...
Từ đó ngôi nhà và cây me kia mặc sức người trong xóm, trong làng thêu dệt thêm những huyền thoại...
Chắc có lẽ ông Tường có máu Tây,.. nên ông thích trẻ con? Có một lần, khi tôi đi học về, ngang qua khu vườn nhà ông... Ông kêu tôi vào và cho tôi một số trái cây ông hái được trong vườn. lúc ông gọi, tôi cứ đứng chùn chân măi chẳng muốn vào....
Nhưng thấy nét mặt dễ mến và tươi cười của ông, tôi cũng bước chân theo ông. Đó là lần đầu tiên tôi đặt chân vào nhà ông.

Arrow........
Back to top Go down
HuyenThoaiBuon
Member
Member
HuyenThoaiBuon


Number of posts : 74
Reputation : 0
Registration date : 2007-12-29

Tuy`But' Empty
PostSubject: Re: Tuy`But'   Tuy`But' Icon_minitimeSat Feb 09, 2008 7:21 pm

Cây Me Nhà Ông Hàng Xóm
tt.......
Khi tôi bước chân vào nhà ông Tường,... tôi thật sự ngạc nhiên và thích thú với cách trang trí gia thất của ông , Không như những lời mà mấy đứa bạn tôi nói, nhà ông có nhiều thây ma, xác chết, mà ngược lại nó rất đẹp.
Pḥng khách có bộ trường kỹ được đóng bằng gỗ hương đang lên nước... Một cái bàn h́nh chữ nhật và bốn cái ghế cũng bằng gổ hương hay gụ ǵ đó cũng đang lên nước.... Nh́n vào, tôi có thể thấy cái bóng của ḿnh loáng thoáng trên mặt bàn, trên mặt trường kỹ. Trên bàn có một b́nh hoa huệ trắng và hai đóa hồng đỏ, và một đĩa trái cây tươi....
Đưa mắt nh́n lên tường, tôi thấy có tất cả bốn bức tranh rất đẹp. Mỗi lần tôi nh́n vào trong bốn bức tranh, chúng cứ muốn thu hút lấy tâm hồn tôi.... Tôi không c̣n nhớ là trong ba bức tranh kia vẽ những ǵ, chỉ có bức thứ tư đối diện với nơi tôi ngồi là tôi c̣n nhớ rơ,...Nhớ rất rơ....
.... Bức tranh ấy vẻ h́nh một bàn tay thô, khô cứng, nứt nẻ và chai đá đang cầm một nụ hồng vừa chớm nở ,
Nh́n bức tranh tôi cảm thấy nó có một cái ǵ đó tương phản với nhau, nhưng nó cũng rất dịu dàng sắc xảo , Cái bức tranh đó cứ ám ảnh tôi măi cho tới bây giờ.... Bên dưới bức tranh ấy có đề những hàng chữ Tây như những "rồng bay phượng múa"
Thấy tôi nh́n vào bức tranh, ông nói với tôi bằng một tràn tiếng Tây. Tôi chẳng hiểu ǵ cả và dường như ông cũng kịp nhận ra nên ông chợt ngưng ngang và dùng tiếng Việt để nói với tôi.
"T́nh yêu là thứ rượu ngon, là hoa hồng đẹp, nó đốt cháy tim tôi! H́nh đó Moa vẽ đó, có đẹp không ?"
..... "Dạ đẹp, con thích lắm," tôi trả lời.
Ông nh́n tôi cười và nói thêm một tràn tiếng Tây khác , Nói xong, ông lấy tất cả các thứ trái cây trong dzĩa đưa cho tôi và tiễn tôi ra tận cửa.....

Kể từ hôm ấy, tôi thường ghé lại nhà ông chơi mỗi lần có ông ở nhà và những lúc ấy ông không say xỉn.....
Cũng từ lúc ấy, tôi làm quen với khu vườn nhà ông, làm quen với cây me... Thấy tôi ghé lại nhà ông thường xuyên, đám bạn tôi, đứa nào đứa nấy cũng le lưỡi lắc đầu có vẻ thán phục tôi lắm. Very Happy .
Mỗi lần đi học về, bất kể dù có ông ở nhà hay không,... tôi đều vào nhà ông hái cái cây để đem về nhà ăn. Nếu có ông, tôi xin phép ông được hái và ông đích thân đem ra một cái lồng hái dài,.. thật dài có cái móc ở đầu và hái những trái mà tôi thích do tôi chỉ ông. Rồi những lần không có ông, tôi trèo lên hái trộm thỏa thích. Có một lần đang lúc trèo lên cây me hái trái trong lúc ông vắng nhà ...
khi nghe tiếng động của ông về, tôi vội trèo xuống, chui rào lẹ , ba chân bốn cẳng chạy về nhà....Về đến nhà tôi vừa thở vừa lo ông Tường méc mẹ ,... Tôi đă chuẩn bị tinh thần cho một trận đ̣n chiều hôm ấy ,
Nhưng không, ngày hôm ấy không có chuyện ǵ săy ra cả...và,...Tôi vẫn b́nh yên!
Những trưa hôm, sau tôi đi học về, không như mọi bửa, tôi thường đi ngang qua nhà ông. Lần này, tôi lại bọc một ngă sau, xa hơn, đi về để tránh gặp mặt ông....

Trong một tuần lễ liên tục, tôi cứ bọc đường sau mà về. Sau hơn một tuần sự việc ấy dziễn ra,....Mợ tôi có đem qua cho Mẹ tôi một ít mắm ruốc. Có gói mắm ngon,.. anh tôi nói.....
"Trời, mắm ruốc ngon và thơm thật , Mắm ruốc này mà ước ǵ có me ăn là hết xẩy.
Nói rồi anh chợt nhớ ra, anh hỏi tôi....
Sao bửa giờ tao không thấy mày đi hái me bên nhà ông Tường nữa T ? Bộ ăn me nhiều quá rồi bây giờ ê răng rồi hả? Hôm nay có mắm ruốc ngon,... mày đi hái về cho tao một mớ, tao cho mày năm trăm sáng mai mua ổ bánh ḿ ăn đi học.....
Nghe anh cho tiền mua ổ bánh ḿ , tôi lưỡng lự , Nhưng rồi tôi cũng, "chứng nào, tật nấy" Embarassed .
Tôi bèn ḅ qua nhà ông Tường tính vạch rào hái me trộm,...Khi tôi đến nhà ông Tường để hái me, từ đằng xa, tôi thấy cánh cửa xanh vẫn đóng kín....
Tôi mừng lắm. Mừng v́ ông không có ở nhà.... Đến khi tới gần, tôi mới nhận ra là cánh cửa ở lối vào vườn nhà ông không khóa như mọi khi mà ông chỉ khép hờ. Tôi nhẹ đẩy cánh cửa qua một bên rồi vào trong vườn hái me giống như ḿnh là chủ vườn vậy...
Chắc có lẽ hôm trước thấy tôi vạch rào t́m chổ để chui, nên ông để cửa chờ đón tôi trở lại chăng?

Arrow .......
Back to top Go down
HuyenThoaiBuon
Member
Member
HuyenThoaiBuon


Number of posts : 74
Reputation : 0
Registration date : 2007-12-29

Tuy`But' Empty
PostSubject: Re: Tuy`But'   Tuy`But' Icon_minitimeSun Feb 24, 2008 9:08 am

Cây Me Nhà Ông Hàng Xóm
tt.....& hết
Hè năm tôi 13 tuổi, cây me vẫn vẫy tay reo gọi tôi về với những chùm trái dài ngoằn,...dzèm dzẹp, nh́n thiệt là đẹp mắt....
tôi hỏi Mẹ có c̣n mắm ruốc của Mợ năm ngoái cho hông ?
Th́ ra ngoài anh và tôi ra, nhà tôi không ai ăn ruốc cả bởi vậy ruốc c̣n cũng bộn.... tôi vội lấy cái chén nhỏ, múc một ít mắm ruốc rồi dzầm hai trái ớt hiểm, nặng thêm tí chanh, bỏ tí đường vào, ḥa đều... Tôi dùng tay wẹt thử một miếng ruốc lên miệng nêm.....
Rolling Eyes Ư trời,...ngon tuyệt!,....Tôi gật đầu rồi bỏ chén mắm ruốc vào một cái túi nhựa và đem đến nhà ông Tường,...nơi có cây me đang mời gọi....
miệng ngậm cái quai sách của cái túi, tôi trèo lên cây me và hái trái....những trái mè dzài tḥng, dzẹp dzẹp, mới vừa tượng hột được tôi hái và vệt mắm ăn ngon ăn lành. cái mùi vị mằn mặn, cay cay, thơm thơm của mắm ḥa lẫn với cái chất gịn gịn, chua chua từ những trái me vừa tượng hột là lưỡi tôi ríu lại....
Tôi vừa ăn, vừa hít hà, vừa găi cái đầu ướt đẫm mồ hôi thật là khoái clown .
Tôi ăn cho đến gần hết chén mắm rồi mới chịu trèo xuống đất và vứt cái chén vào một bụi lá gai gần đó rồi phủi tay đi về.....
Về đến nhà, tôi nốc cạn cả một gáo nước lă ở cái lu dưới gốc dừa....Nước mát rượi làm lưỡi tôi tê tê. cảm giác thật thích, tôi làm thêm gáo nữa, rồi gáo nữa... tôi hít hà một cách khoái trá....ái cảm giác thật khoái mà tôi chưa từng có được từ trước đến giờ....
Hôm đó, chắc có lẽ ăn quá nhiều me, rồi uống nước lă, nên tôi bị ông TàoTháo hỏi thăm hông biết mấy lần Embarassed .
Cứ thế, hè này đến hè khác, cây me sau vườn nhà ông Tường cứ thu hút tôi như một thỏi nam châm hút đi những mảnh sắt vụn. cây me nhà ông Tường cũng đôi lần giúp tôi một số tiền khá lớn vào dịp gần tết...
2 tháng trước khi tết, mợ tôi thường làm mức me để đăi bạn vào dịp tết....
Mợ nhờ tôi kiếm mua dùm Mợ một ít me già, nhưng chưa dốt..... Tôi chợt nghĩ đến cây me nhà ông Tường.
tôi liền hái về cho mợ....Mợ cho tôi tiền để dành sắm đồ tết. thế là tôi có những bộ đồ tết thật đẹp cho mỗi năm nhờ vào cây me.....
Hết ăn me non, tôi lại ăn me dốt. ...những trái me già vỏ vàng là những trái me ngon.
hái riếc rồi tôi biết phân biệt được làm cách nào để biết được me dốt hay chưa , dzễ lắm, tôi chỉ đưa tay cào nhẹ vào vỏ me là có thể biết được liền , Nếu dấu trày do móng tay ḿnh cào lên hiện một màu xanh th́ me c̣n non , chưa dốt , ngược lại, nếu mà màu đen hoặc đà, th́ me đă dốt, hoặc đă chín....
những trái me dốt vừa chua, vừa ngọt, vừa bùi thật là tuyệt. c̣n me chín th́ khỏi phải nói, cơm mầu vàng đỏ nâu, bỏ vào miệng ăn th́ khỏi chê vào đâu được , nó chua chua ngọt ngọt thật là đă tongue

Ngoài chuyện cây Me giúp tôi giải trí, giúp tôi khỏi buồn , giúp tôi kiếm tiền cho tôi may áo tết ,
cây Me cứ như vậy gắng bó theo tôi như h́nh với bóng trong suốt bao năm trời....
Cho đến một ngày kia, gia đ́nh tôi chuyển đến một nơi ở khác để tiện việc học hành của chúng tôi,... h́nh như cây Me cũng buồn cho sợ rời xa của tôi.... lá Me úa vàng và rơi lă chă nh́n giống như những giọt nước mắt tiển đưa một người bạn thân phải rời xa nó.
cho tới khi tôi rời khỏi VN ... qua bao năm xa quê, bây giờ, tôi không biết cây me kia có c̣n nằm im ĺm bên cạnh ngôi nhà có cánh cửa màu xanh hay không? .... hay ai đă vô t́nh chặt bỏ đi bao kỹ niệm êm đềm của một thời thơ ấu của tôi để cất lên bao tần nhà chọc trời. Tôi không biết ông Tường, người hàng xóm tốt bụng, có c̣n sống hay không?,...
Thôi, tất cả chỉ là quá khứ, một quá khứ đẹp. tuyệt đẹp, mà tôi không bao giờ quên. Like a Star @ heaven
Back to top Go down
Sponsored content





Tuy`But' Empty
PostSubject: Re: Tuy`But'   Tuy`But' Icon_minitime

Back to top Go down
 
Tuy`But'
Back to top 
Page 1 of 1

Permissions in this forum:You cannot reply to topics in this forum
Club Sharing :: Nha^t. Ky' va da^u` Bep Gioi (Cooking) :: Nha^t. Ky' Cho Ai-
Jump to: